Thẩm Minh Nguyệt nói cũng là lời nói thật, nếu Vương Thúy Nga sinh đứa bé này ra, bọn họ tự nhiên là sẽ giúp đỡ, nhưng dù sao mình cũng có cuộc sống riêng, giúp đỡ cũng có chừng mực.
Nhưng nói đi nói lại, Trương Phúc Sinh bọn họ không thiếu tiền, hơn nữa hai người sức khỏe cũng rất tốt, vạn nhất Trương Phúc Sinh muốn đứa bé này thì sao?
Vương Thúy Nga không ngờ Thẩm Minh Nguyệt lại cởi mở như vậy, mình đều sợ hãi.
“Thế thì không được, nhỡ hai mươi năm nữa mẹ và chú Trương đều già yếu rồi, đứa trẻ có chuyện gì chẳng phải lại phiền đến hai người sao? Mẹ không thể làm phiền hai người được.”
Thẩm Minh Nguyệt thở dài, Vương Thúy Nga là người quá lương thiện, làm việc gì cũng nghĩ cho người khác trước.
“Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ như vậy. Thứ nhất, đứa trẻ này là ngoài ý muốn, nói thật, dù có đến không đúng lúc thì đó cũng là một sinh linh nhỏ bé. Mẹ đừng luôn nghĩ cho chúng con, chúng ta không phải ở nông thôn, nghèo đến không có cái ăn. Bây giờ mẹ cũng có thể kiếm tiền, con cũng có thể kiếm tiền, dù con giúp mẹ nuôi đứa trẻ thì có sao đâu? Con không để bụng, con nghĩ mẹ nên bàn bạc kỹ với chú Trương. Nếu hai người muốn giữ đứa trẻ này, tốt nhất nên nói chuyện với các con của chú Trương, xem thái độ của họ thế nào.”
Được Thẩm Minh Nguyệt an ủi như vậy, Vương Thúy Nga cũng bắt đầu nảy sinh những suy nghĩ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT