Vừa nói xong, Đại Bảo Nhị Bảo liền nhắm mắt lại khóc lên, mấy người vội vàng dỗ dành.
Đợi Thẩm Minh Nguyệt bọn họ quay về đã khá muộn, phòng khách cũng đã dọn dẹp sạch sẽ, bát đũa cũng đã rửa xong.
Mọi người không định ngủ, theo lý mà nói hôm nay đều phải thức trắng, ngủ muộn hơn một chút, ban đêm ngủ cũng không tắt đèn.
Hai đứa bé khóc một lúc, uống sữa xong liền mệt, Điền Thục Phương bế về phòng ngủ. Niếp Niếp tuy đã rất buồn ngủ nhưng vẫn kiên quyết muốn cùng họ thức trắng, cái đầu nhỏ cứ gật gật, nhìn trông đáng yêu biết bao.
Thức đến ba bốn giờ sáng, Thẩm Minh Nguyệt cũng có chút chịu không nổi, mí mắt cứ trĩu xuống. Cố Kiến Quân còn rất ham chơi, kéo bọn họ lại muốn đánh bài tiến lên. Thẩm Minh Nguyệt thật sự không chịu nổi, liền về phòng ngủ trước.
Vì không đủ người, mọi người liền định chơi bài xì dách một lúc. Cố Viễn Chu ở bên ngoài đại sát tứ phương, thắng bọn họ không ít tiền. Dù sao tụ họp gia đình, không có chút vốn thì cũng nhạt nhẽo, tùy tiện chơi cũng không tính là đánh bạc.
Cố Kiến Quân tức đến râu đều vẹo cả rồi, mắng Cố Viễn Chu quá đáng, con trai ruột còn thắng bố nhiều tiền như vậy, sao có thể nói là nghĩa khí được, thật sự quá đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT