“Lời thì nói như vậy, nhưng không thể để Minh Nguyệt quá vất vả.”
Thẩm Minh Nguyệt vội vàng lên tiếng bày tỏ lập trường.
“Không vất vả, có chút việc làm cũng tốt.”
Cố Viễn Chu liếc nhìn Thẩm Minh Nguyệt, khẽ hừ một tiếng, cố ý lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“Bố, người nhà chúng ta ai cũng có việc riêng để bận, Niếp Niếp mấy ngày nữa cũng đi học, không cần người trông. Hiện tại tuy nàng mang thai, nhưng mới có ba tháng, vẫn đi lại được, ngày nào cũng ở nhà thì ra thể thống gì. Ý của con là cho nàng ra ngoài rèn luyện một chút, dù sao thì những chức vụ tốt cũng không sắp xếp được, làm chủ hộ kinh doanh thì cũng tạm bợ được, chẳng lẽ cứ ở nhà mãi mãi.”
Cố Viễn Chu nói như vậy, Cố Tư Tư và Chu Tiểu Phỉ nhất thời vui mừng.
Hai người họ coi như nhìn ra rồi, Cố Viễn Chu đây là chê Thẩm Minh Nguyệt vô dụng. Cũng đúng, không có văn hóa, không có bản lĩnh, chỉ biết dựa vào cái bụng. Cố Viễn Chu có năng lực như vậy, tự nhiên cũng không nhìn lọt mắt, nên bây giờ muốn đuổi nàng ta đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT