Sự kiên nhẫn của Cố Viễn Chu gần như đã cạn kiệt, anh không phải giáo viên, công việc bận rộn, nào có thời gian dạy người khác?
Ngoài vợ mình ra, anh không muốn lãng phí tinh lực của mình.
Nhưng có người xung quanh lén lút nhìn, nếu anh nói quá khó nghe, cũng không thích hợp, vì vậy tùy tiện ứng phó vài câu.
Ăn xong cơm, gần như là nôn nóng rời đi.
Khương Nghênh Thu nhìn bóng lưng Cố Viễn Chu chạy trốn, không khỏi cong mắt lên.
Tan làm về đến nhà, vừa bước vào cửa, bảo mẫu đã chạy tới giúp Khương Nghênh Thu cởi giày.
“Nghênh Thu, hôm nay làm việc có vất vả không? Ở công ty ăn uống có no không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT