Cũng không giống người mới, người mới nào biết dùng miệng để cắn.
Cố Viễn Chu vội lùi lại, cười gượng hai tiếng.
“Xin lỗi, ta……”
Thẩm Minh Nguyệt phản ứng lại, cũng đỏ mặt.
“Chúng ta ngủ sớm đi, ta hơi mệt rồi.”
Thẩm Minh Nguyệt nghĩ, nếu nói vậy, Cố Viễn Chu hẳn sẽ không làm gì cô nữa.
Cô thật sự cảm thấy khó xử, dù Cố Viễn Chu là người đàn ông quyến rũ, nhưng không có tình cảm, cảm giác giống như hoàn thành nhiệm vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play