Cố Kiến Quân vốn mặt nghiêm túc, nghe vậy không nhịn được cười.
“Cô miêu tả có chút thú vị, nhưng cô nói cũng không sai, đứa nhỏ này hay ghi nhớ thù dai, nhưng nó có lý lẽ, nếu cô không chọc nó, nó còn động tay động chân với mẹ chồng sao?”
Hai vợ chồng nói qua nói lại, thì thầm to nhỏ, dưới cái nhìn của người ngoài thì họ cũng khá là lắm chuyện.
Mà lúc này, Thẩm Minh Nguyệt và Cố Viễn Chu đã nằm trên giường.
Hai người ban đầu đều suy nghĩ về chuyện hôm nay, im lặng, khi Thẩm Minh Nguyệt đang suy nghĩ làm sao để mở lời, người bên cạnh là Cố Viễn Chu bật cười.
Dù giọng cười rất khẽ, nhưng Thẩm Minh Nguyệt đã nhanh nhạy bắt được.
“Ngươi cười gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT