Thấy bọn họ một người một giọng, hoàn toàn không để mình vào mắt, Thẩm Phúc Trụ triệt để tức giận.
“Các ngươi đừng quá đáng, đây là ta nuôi lớn từ bé, vốn dĩ đã có thể gả người lấy sính lễ rồi, các ngươi dựa vào cái gì mà mang đi? Đâu có đạo lý như vậy?”
“Ngươi nuôi lớn? Ngươi nuôi lớn thế nào? Ngươi không đi làm ruộng, lười đến nỗi mọc giòi rồi, nếu không phải mẹ ta lo liệu việc nhà, chúng ta mấy người đã chết đói rồi, huynh trưởng của ta vì sao có thể cưới vợ, trong lòng ngươi không rõ sao? Chính là tiền bán con gái chứ gì?”
Thẩm Minh Nguyệt lạnh lùng hừ một tiếng, kéo Thẩm Minh Hà liền muốn đi về phía Cố Viễn Chu bọn họ.
Thẩm Phúc Trụ cùng hai người con trai thấy vậy, muốn tiến lên ngăn cản, nhưng hai cảnh vệ mà Cố Viễn Chu mang đến không phải ăn chay, trực tiếp đánh ngã bọn họ.
Ba người lập tức khóc cha gọi mẹ. Thẩm Phúc Trụ tức đến đỏ cả mắt.
“Còn có vương pháp không? Con gái đánh cha, dù không phải ruột thịt, ngươi cũng là ta nuôi lớn, ngươi không sợ bị báo ứng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT