Cố Viễn Chu nói những lời này rất theo khuôn mẫu, Tống Tuyết hoàn toàn không thể chấp nhận. Nàng không sao hiểu nổi, Cố Viễn Chu ưu tú như vậy, sao lại cam tâm tình nguyện cưới một cô gái nhà quê?
“Cố đại ca, xin huynh đừng như vậy. Hôn nhân là đại sự, cho dù huynh không ở cùng ta, cũng có những lựa chọn tốt hơn. Ta không muốn nhìn huynh cứ như vậy mà mơ hồ sống cả đời với loại đàn bà này.”
Đáp lại nàng, chỉ có ánh mắt lạnh lùng của Cố Viễn Chu. Hắn không còn để ý đến Tống Tuyết nữa, trực tiếp quay về sân.
Cảnh tượng này vô tình bị Thẩm Minh Nguyệt thu hết vào mắt. Xem ra người đàn bà này không đạt được mục đích. Cố Viễn Chu quả thật là người có chủ kiến. Tuy không biết vì sao hắn lại đồng ý cưới mình, nhưng nàng có thể cảm nhận được, hắn là một người rất chính trực. Đã quyết định cưới nàng, thì sẽ không dây dưa với người khác.
Lúc này, Cố Tư Tư thấy mọi người bận rộn, trong lòng càng thêm uất ức, bèn chạy ra ngoài, đến phòng điện thoại gọi cho Chu Tiểu Phỉ.
Chu Tiểu Phỉ đang bận ở ngoài tỉnh, nhận được điện thoại của Cố Tư Tư, cau mày nhưng vẫn bắt máy.
“Tư Tư sao vậy? Có việc gì tìm ta à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play