Bên kia ngay cả một căn phòng tử tế cũng không có, đoán chừng chỉ có thể ngủ dưới đất ở cửa hàng, lão gia tử mà biết Thẩm Minh Nguyệt sống như vậy, còn không cầm gậy đánh nát đầu ông sao?
Cố Kiến Quân không phải kẻ ngốc, lập tức ý thức được điều gì, ánh mắt cũng trở nên không thiện cảm.
Chu Tiểu Phỉ không ngờ Thẩm Minh Nguyệt lại tàn nhẫn như vậy, càng là lấy lui làm tiến, không đi trách cứ ai, lại lấy việc chuyển nhà ra uy hiếp mọi người.
Huống chi bụng cô ta là vàng, cha mẹ thật sự bị cô ta nắm giữ.
Điền Thục Mai dù có ngốc cũng nhìn ra, Thẩm Minh Nguyệt là cố ý chỉnh cô ta, lập tức không chịu nữa.
“Con bé này có chuyện gì vậy? Đã nói là hiểu lầm, tôi một người lớn nói con mấy câu còn không được sao? Đụng một cái là muốn bỏ nhà đi, con đang làm khó dễ cho ai vậy? Đúng là nhà quê đến không có giáo dưỡng, nói cũng không được, con nhà thành phố cũng không có ai kiêu căng như con, cái tính khí gì vậy.”
Nói xong còn nhìn về phía Điền Thục Phương oán giận, “Thục Phương, cô xem con dâu cô kìa, thật là trời không sợ đất không sợ, cô còn không mau dạy dỗ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play