Thẩm Minh Nguyệt trừng mắt: “Ai nói để ông ấy trả nợ? Con đã nói rồi tiền này có thể không lấy.”
Bà lão đỏ cả mắt: “Con nói như vậy, nhưng chúng ta có thể kiếm tiền mà không trả sao? Nợ thì phải trả, đó là lẽ trời đất, không thể vì con là người tốt mà để con chịu thiệt.”
Thẩm Minh Nguyệt thấy bà lão như vậy cũng có chút mềm lòng, nhưng nghĩ đến hành động của họ, vẫn không muốn nguôi giận.
“Hai vạn đồng này đối với con không là gì cả, con kiếm được trong một ngày, nhưng đối với các người thì đây là một mạng người, con thấy đáng thì nó đáng, không cần người khác phán xét. Nếu các người còn muốn nghe lời con thì cứ làm theo lời con nói.”
Phó giáo sư lập tức bày tỏ: “Minh Nguyệt, con nói gì thầy nghe nấy, thầy nghe con.”
Thẩm Minh Nguyệt nhìn về phía cô: “Cô ơi, cô thì sao?”
Lúc này bà lão còn nói được gì nữa? Chỉ có thể vội vàng gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play