Cố Viễn Chu xấu hổ chết đi được, chuyện này cũng làm không xong, “Không sao không sao, hai ngày nay hơi cảm.”
Thẩm Minh Nguyệt vẻ mặt quan tâm, “Bị cảm mà còn uống rượu, không sợ chết à? Ngày mai đưa anh đi bệnh viện khám.”
Cố Viễn Chu trực tiếp ôm Thẩm Minh Nguyệt vào lòng, “Bây giờ cảm không sao, chúng ta vẫn nên làm việc khác trước đã.”
Thẩm Minh Nguyệt mặt đỏ bừng, “Sao bây giờ anh lại ham muốn thế? Hoàn toàn không giống anh.”
“Vậy thế nào mới giống anh?”
Cố Viễn Chu nói rồi trực tiếp hôn xuống.
Thẩm Minh Nguyệt cũng rung động, “Đứng trước bàn đàm phán trong bộ vest là giống anh nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT