Bà lão cảm động không thôi, họ cũng có con cái, nhưng con cái khi lập gia đình rồi thì bận rộn chăm sóc con cháu, chi tiêu quá nhiều, cho dù mấy đứa con có hiếu thuận, cũng thực sự không giúp được gì cho họ, đành chịu vậy.
Thế mà giờ đây Thẩm Minh Nguyệt lại quan tâm đến họ như vậy, tuy không biết cụ thể tốn bao nhiêu tiền, nhưng đây đều là những món đồ lớn, ít nhất cũng phải hai ngàn tệ rồi, Thẩm Minh Nguyệt thật sự rất rộng rãi.
Tuy họ cũng có giúp đỡ Thẩm Minh Nguyệt, nhưng chút giúp đỡ đó có thể bù đắp lại số tiền lớn như vậy sao?
Điều này có hơi hào phóng đến mức đáng sợ.
“Minh Nguyệt, con mang về đi. Con nói chúng ta còn nợ con sáu vạn tệ, giờ con lại mang nhiều đồ như vậy tới, chúng ta sao mà dám nhận.”
Bà lão không nhịn được mà nói nhỏ bên cạnh.
Thẩm Minh Nguyệt lại sốt ruột, “Các người không lấy chứ gì? Không lấy thì con cho người mang đi vứt ở bãi rác, ai nhặt được thì là của người đó, dù sao thì đồ này cũng là mua cho các người, các người không dùng thì con cũng không cho ai khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT