Nó dường như không hiểu sao trong nhà lại tụ tập nhiều người như vậy, tính tình lại nhút nhát yếu đuối, cả người co rúm lại.
Cái thân hình nhỏ bé mặc một bộ quần áo vá víu nhiều năm, giày vẫn là giày cỏ, gầy đến mức gần như có thể nhìn thấy xương.
Thẩm Đường đột nhiên đứng dậy.
Mọi người giật mình, Trương Điền Thảo vội vàng giải thích: “Đứa trẻ này rất nghe lời, bình thường ta đều không cho nó đi cắt cỏ lợn, nó cứ muốn giúp gia đình làm việc, ta nào có ngược đãi nó, trẻ con đôi khi chơi quá muộn chưa về, ta đều để lại cơm nước cho nó.”
Nàng ta đi lên đặt cái gùi trên người Đái Diệu xuống, cười toe toét: “Diệu Diệu về rồi, mau đi ăn cơm, đại nương để lại cơm cho con.”
Nhìn thấy mọi người nhìn về phía sân nhà mình, Trương Điền Thảo tức giận gầm lên: “Nhìn gì mà nhìn, ngày nào cũng thò đầu vào sân nhà người khác, cẩn thận bị đứt đầu đấy.”
Mọi người thà rằng nhổ nước bọt vào mặt nàng ta, nhưng cũng biết tính khí của Trương Điền Thảo, cái bà gắt gỏng đó ra tay thì trực tiếp đánh người, tức thì mắng mỏ lùi đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play