Hạ Lăng nhắm mắt lại, chưa đợi bọn họ nói thêm gì, trực tiếp thừa nhận: “Đúng, ta là nuôi người ở kinh đô, nhưng thì sao? Nếu không phải Ninh Tố Nguyệt bình thường không coi ta ra gì, ta có cần đi tìm phụ nữ bên ngoài không?”
Ninh Tố Nguyệt tức giận đến đỏ mắt, bà ta xông tới tát anh ta mấy cái, Hạ đại bá mẫu bên cạnh chuyển mắt rồi mới tiến lên kéo bà ta ra.
“Hạ Lăng, ngươi mẹ nó lương tâm đều cho chó ăn rồi sao? Ta bình thường có thái độ ngang ngược một chút, nói nhiều một chút, nhưng nếu không phải nhà họ Ninh chúng ta cho tiền cho nhân mạch, nhà ba người các ngươi có thể sống tốt như vậy sao?
Ngươi lúc kết hôn với ta, trước mặt bố ta thề cả đời sẽ không phụ bạc ta, nếu không trời đánh sấm sét, ngươi đúng là đồ khốn kiếp, ta đúng là mù mới nhìn trúng ngươi!”
Kim lão phu nhân nghe bà ta mắng mẹ, sắc mặt trong một khắc trở nên âm trầm.
Bà ta nắm chặt chiếc khăn trong tay, không tán thành chỉ trích con trai: “Lăng nhi, chuyện này con làm thật sự sai rồi. Dù Tố Nguyệt có vạn điều không đúng, con cũng không thể phụ bạc nàng ta như vậy, huống chi Tố Nguyệt vẫn luôn đối xử tốt với con, chỉ là lời qua tiếng lại, hà tất phải làm thành như vậy?”
Ninh Tố Nguyệt thấy mẹ chồng đứng về phía mình nói, mũi chua xót liền rơi nước mắt, trong lòng đã ủy khuất đến cực điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play