Hướng Minh kẹp điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa, cách xa miệng một đoạn.
Một lúc lâu sau, anh ta nhẹ giọng hỏi: “Vậy ra, cô gái đó không phải họ hàng của gia đình họ Phạm, mà là người lính từ dưới lên?”
Hướng thẩm cười khẩy: “Quân nhân gì mà có phụ nữ làm chứ. Nhìn những ngón tay không dính chút khói bụi trần gian của cô ta, chắc là gả cho một quân quan làm vợ rồi.”
Nói đến đây, bà ta không khỏi lộ vẻ ngưỡng mộ. Liếc xéo Hướng Minh: “Nếu năm đó ta gả cho một người lính, thì đâu đến nỗi vất vả làm việc, ngay cả một cái váy cũng không có.”
Nhớ lại mùi hương thoang thoảng trên người cô gái lúc nãy, bà ta theo bản năng ngửi trên người mình, rồi lại thấy mình có bệnh, thở dài rồi đi vào bếp làm cơm.
Đi ngang qua chiếc ghế Thẩm Đường đã ngồi, bà ta thấy bát nước đường trong đó vẫn chưa động đến, bà ta bèn với lấy uống, không khỏi lẩm bẩm: “Đúng là tiểu thư, ngay cả nước đường cũng chê.”
Hướng Minh thả lỏng vai. Khi cô gái bước vào nhà họ, tuy cô ta che giấu rất tốt, nhưng anh ta vẫn thấy được sự khinh bỉ ẩn giấu trong mắt cô ta. Ngay cả nước đường cũng không uống, nói không được mấy câu đã rời đi. Chắc không phải đến để dò xét anh ta, mà là đến đón Phạm Dương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play