Cửa sân nhà họ Thẩm đang mở, Thẩm Đường sau khi tan làm đang thong thả tự tại, một tay cầm cuốc vun hai luống đất nhỏ, một tay cười nói chuyện với Trương thẩm ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng lại đùa với đứa trẻ trong lòng.
Thẩm Đường cũng nhìn thấy Miêu Viên bên ngoài cửa, mỉm cười lễ phép: “Đồng chí Miêu, đã ăn cơm tối chưa?”
Bị phát hiện nhìn trộm, Miêu Viên sắc mặt hơi ngượng ngùng: “Đang định về ăn cơm đây. Thẩm Đường tỷ, tạm biệt.”
Thẩm Đường không để ý đến nàng, nàng muốn vun xong hai luống đất trong sân này, đến mùa xuân sẽ trồng ít rau.
Lúc này, Miêu Viên vừa rời đi lại quay trở lại, đứng ở cửa ngập ngừng: “Thẩm Đường tỷ, em có chuyện muốn nói với chị.”
Trương thẩm và Thẩm Đường liếc nhìn nhau, rất có nhãn quan mà ôm đứa trẻ về phòng.
Thẩm Đường phủi bụi trên tay, cả người lười biếng dựa vào cán cuốc, đôi mắt màu nâu nhạt trong veo nhìn nàng ta: “Nói đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play