Ăn, ăn luôn? Lâm Ân Huệ bỗng dưng cảm thấ toàn thân lạnh toát. Mặt chữ ý nghĩa thượng ăn luôn (nghĩa đen là ăn luôn)? Cố ý hay vô tình? Bàn tay cầm di động đều đang run.
So với sự bất an của Lâm Ân Huệ, Lý Trí Tín mới là một cái như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Cho nên cô nói những lời khiếp người này, ăn que nướng ăn đến rất ngon là ý gì? Xác định không phải nói cho sướng miệng?
"Nhìn tôi làm gì?" Yến Nam Quy chỉ chỉ miếng gân bò trên bàn, "Bạn không thích ăn cái này?"
Bạn thích ăn thì cứ nói thẳng, cũng không cần thiết nói tôi không thích ăn. Nhưng lời này Lý Trí Tín nào dám nói thẳng chứ. Hắn ta cùng Yến Nam Quy vòng quyển quyển (vòng vo), "Răng không được tốt lắm, ngài ăn là được rồi."
Yến Nam Quy cũng không khách khí, tinh tế nhấm nuốt (từ từ nhai) gân bò, nói về người có duyên thứ 28 của mình, "Hắn ta đích xác có một người chị gái, hẳn là đã chết non (chết yểu) khi còn nhỏ, đến nỗi cái chết non này là ngoài ý muốn hay là do người gây ra, tôi không nói rõ được. Nhưng đại khái suất (xác suất lớn) là vế sau."
Lâm Ân Huệ cảm thấy có thứ gì đó lại vang lên, sau đó mới phát hiện âm thanh phát ra hóa ra là chính mình. Khi cô ấy căng thẳng sẽ nuốt nước bọt, phảng phất như vậy là có thể áp xuống (đè nén) sự bất an và sợ hãi. Ai có thể nghĩ động tác nhỏ dùng để trấn an cảm xúc này lại dọa sợ chính mình.
Một hồi lâu trong phòng mới vang lên giọng cô ấy, "Vậy bạn nói ăn luôn..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT