Dưới trời nắng gắt, thân hình của Vân Tiểu Yêu gầy gò mà cao dong dỏng, gương mặt từng luôn ẩn chứa nỗi thống khổ sâu đậm giờ đây lại ánh lên niềm khao khát về một khởi đầu mới.
Nếu nói trước kia Trần Vọng đối với Vân Tiểu Yêu không có cảm giác gì đặc biệt, thì bây giờ, hắn cảm thấy kính nể y. Bởi vì mỗi người sống hết mình đều đáng được tôn trọng.
Vì vậy Trần Vọng gọi y lại, hỏi một câu chẳng hợp với tính cách hắn chút nào: “Khoan đã, ngươi đưa hết bạc cho chúng ta, trên đường lấy gì dùng?”
Hà Ngọc Liên cũng nhờ câu nhắc nhở này mới phản ứng kịp, Phương Thúy Trân làm gì có tiền riêng: “Con cầm tiền về đi, để làm lộ phí.”
Vân Tiểu Yêu nhẹ nhàng lắc đầu, dù không còn một xu dính túi, y vẫn bình thản vui vẻ: “Luôn sẽ có cách thôi.”
Trần Vọng lại hỏi: “Khi nào đi?”
“Hôm nay đi.” Việc càng để lâu càng dễ sinh biến, cho nên Vân Tiểu Yêu tranh thủ khi còn nóng, hôm qua đã bàn bạc với Phương Thúy Trân xong xuôi, để bà chuẩn bị trước, đợi y quay về, nhân lúc Vân Lai Phúc ra ngoài, hai người sẽ lặng lẽ rời đi, “Thẩm, Trần Vọng ca, hẹn ngày tái ngộ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT