Sau nhiều lần hợp tác, Trần Vọng và Hồ sư phụ đã quen thuộc với phong cách làm việc của nhau. Lần này, Trần Vọng ở lại chủ yếu là để phòng khi Hồ sư phụ đào lệch hướng, dẫn đến vị trí mạch nước không đúng. Hắn đã dặn kỹ từng việc một, dù Hồ sư phụ có đào lệch thì cũng có thể nhanh chóng xử lý.
Hồ sư phụ biết hắn nóng lòng muốn về, còn giúp giải thích với chủ nhà. Dù sao tiền công cũng chỉ trả sau khi đào xong, chủ nhà cũng không bận tâm việc hắn về trước, nhờ vậy Trần Vọng mới có thể về nhà sớm.
Vừa thấy hắn mồ hôi đầm đìa, Vân Tiểu Yêu xót ruột rót cho hắn cốc nước ấm: “Trong nhà có a tỷ và Duẫn ca đều ở đây, ta không sao đâu.”
Trần Vọng uống cạn một hơi, tay kia bóp nhẹ lấy khe ngón tay cái mềm mại của y: “Nhưng ta nhớ em thì sao?”
Từ sau khi mang thai, Vân Tiểu Yêu được cả nhà chăm bẵm kỹ lưỡng, người tròn ra một vòng, toàn thân đều mềm mại. Dù không làm gì, Trần Vọng cũng rất thích ôm, thích sờ.
“Không đứng đắn.” Vân Tiểu Yêu cụp mắt, né tránh ánh mắt hắn, xoay người đi thu dọn hành lý giúp.
Trần Vọng nhìn theo bóng lưng y: “Giờ nói thật cũng thành sai rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT