Trần Vọng là người theo phái hành động nhanh gọn, sáng sớm hôm sau, chờ đến khi Vân Tiểu Yêu và Vân Phú Sinh hái rau xong trở về, ăn sáng xong, Trần Vọng đã dẫn theo Vân Tiểu Yêu và Chu Tuệ Minh, cùng Tống Duẫn đến bái phỏng phu tử.
Phu tử dạy ở gia thục thôn Tống gia tuổi đã ngoài năm mươi, tóc râu điểm bạc. Ông không chỉ là ân sư của Tống Nhạc, mà cũng từng dạy cả Tống Duẫn và Tống Lãng.
Trên đường đến gia thục, Tống Duẫn thần thần bí bí nói: “Nhắc đến Mạnh phu tử, thì có một câu chuyện, muốn nghe không?”
Vân Tiểu Yêu đi bên cạnh hắn, tay còn dắt theo Chu Tuệ Minh, nghe vậy liền gật đầu: “Muốn nghe.”
Tống Duẫn kể: “Mạnh phu tử vốn không phải người thôn Tống gia, chuyện ông ở lại đây có liên quan đến quá khứ của ông. Nghe nói ông từng làm huyện quan, nhưng bị người hãm hại, cả nhà bị liên lụy, chỉ còn lại một mình ông sống sót. Sau này không biết bằng cách nào lưu lạc đến Lê huyện, gặp được Tống gia gia, nghe xong chuyện đời của ông, gia gia liền mời ông ở lại thôn Tống gia dạy học. Ông cảm niệm ân tình của gia gia nên đồng ý. Sau lại gặp được sư nương, định cư ở thôn Tống gia từ đó.”
“À...” Vân Tiểu Yêu không ngờ Mạnh phu tử lại có quá khứ bi thảm như vậy, cảm thán: “Làm quan cũng chẳng phải chuyện gì hay ho.”
Tống Duẫn cười: “Trên đời nào có chuyện gì vẹn toàn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play