Sợi dây buộc áo ngoài của Vân Tiểu Yêu chẳng biết bị Trần Vọng tháo ra từ khi nào, giờ đã lỏng lẻo vắt hờ trên người, lớp áo lót màu trắng cũng bị Trần Vọng kéo lệch sang một bên, để lộ bờ vai tròn trịa. Làn da trắng mịn điểm vài vết đỏ hồng, trông chẳng khác nào những cánh mai rơi trên nền tuyết.
Vân Tiểu Yêu cảm thấy uất ức vô cùng. Y chỉ hôn nhẹ lên gáy Trần Vọng một cái, vậy mà bị hắn đè xuống giường "cắn" suốt gần nửa canh giờ.
Môi y vừa đỏ vừa sưng, đau rát bỏng rát, đặc biệt là bên ngực phải, đoán chừng còn bị Trần Vọng cắn rách da. Ấy thế mà thủ phạm lại còn cách một lớp áo mỏng mà tiếp tục làm loạn.
Vân Tiểu Yêu bị hắn trêu đến mức vừa bực vừa nóng, liền nghiến răng, đưa tay luồn vào búi tóc của Trần Vọng, mạnh tay nâng đầu hắn lên: “Đủ rồi đấy.”
Trần Vọng không nói một lời, nắm cằm Vân Tiểu Yêu rồi lại cúi đầu hôn xuống.
Vân Tiểu Yêu đau quá mà bật khóc.
Trần Vọng buông ra, chuyển sang hôn mắt y: “Sau này không có chuẩn bị tâm lý thì đừng trêu chọc ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT