Hiện giờ lại nghe đến hai người này, trong lòng Vân Tiểu Yêu đã không còn gợn sóng.
Y và nương, a tỷ bị hành hạ mấy chục năm, mà hai người kia chỉ bị phạt có nửa năm tù, căn bản chẳng đáng là gì.
Vân Tiểu Yêu cũng không thuận theo hỏi tiếp, mà chuyển sang chuyện khác. Lại ngồi chờ khoảng một bữa cơm, lão đại phu mới đến, vừa vào khách đường chẳng nói gì, trước tiên bắt mạch cho Vân Tiểu Yêu.
Cuối cùng, ông gật đầu: “Ừ, điều dưỡng rất tốt.” Mạch khỏe, sắc mặt hồng nhuận, nhìn ra được Trần Vọng đã dốc lòng chăm sóc. Ông vuốt râu hỏi: “Nhìn dáng vẻ các ngươi, sắp có hỷ sự rồi nhỉ?”
Vân Tiểu Yêu gật đầu, trên mặt bất giác mang theo ý cười: “Ngày mười sáu tháng mười chúng ta thành thân.”
Lão đại phu nhìn chăm chú hai người một lát, bỗng cũng bật cười: “Hai đứa đúng là nhân duyên trời định.”
Vân Tiểu Yêu hơi nghiêng đầu, lộ vẻ nghi hoặc. Trần Vọng thì như nghĩ tới điều gì, nhưng không mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT