Trước kia chưa từng nuôi trẻ con nên không hiểu, giờ tự mình trải qua một lần, Trần Vọng mới nhận ra niềm vui trong đó thật khó mà diễn tả. Hắn thấy trong lòng đầy thành tựu, có chút hưng phấn xoa đầu Vân Tiểu Yêu một cái: “Mập lên là tốt.”
Trời nóng, hơi thở trên người nam nhân phả tới, nhưng không giống người khác là mùi mồ hôi khó ngửi, ngược lại lại thanh mát như nước.
Vân Tiểu Yêu bị mùi hương ấy hun cho mặt nóng bừng, cúi đầu không dám nói gì.
Trần Vọng thu tay lại: “Về nhà thôi.”
“Ừm.”
Chạng vạng, Tống Lãng đến, hắn đứng ngoài cửa gọi Trần Vọng. Trần Vọng đang định rửa mặt nghe thấy tiếng hắn, liền từ trong nhà bước ra, “Có chuyện gì thế?”
Tống Lãng vẫn mặc bộ sai phục đỏ kia, dù sao cũng là ngày trực, kiểu dáng sai phục đều giống nhau. Hắn xách theo một túi tiền màu sẫm, chờ Trần Vọng bước lại thì ném cho hắn: “Tiền thưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play