Trần Vọng rất hiểu nỗi lo trong lòng của Vân Tiểu Yêu. Bé ngốc này lớn lên trong một gia đình không hề mang lại cảm giác an toàn, nên tự nhiên hay suy nghĩ nhiều hơn người khác. Tuy rằng bên ngoài thì mang dáng vẻ thiếu niên non trẻ, nhưng trong thâm tâm vẫn là đứa nhỏ yếu đuối sợ bị bỏ rơi.
Nỗi sợ mà y cố kìm nén suốt dọc đường, đến lúc này – một khoảnh khắc có thể xem là yên ổn – cuối cùng đã vỡ òa. Y muốn chứng minh giá trị của mình để không bị người khác bỏ rơi.
Vẻ mặt của Trần Vọng vẫn ôn hòa, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe: “Muốn nói gì thì cứ nói đi.”
Vân Tiểu Yêu mím môi nhìn thẳng vào mắt hắn. Y và Trần Vọng là hai người hoàn toàn khác biệt, cho dù không nhìn y phục cũng dễ nhận ra y là người nghèo.
Cho nên suốt quãng đường này, mọi người đều hiểu lầm quan hệ giữa y và Trần Vọng, họ cho rằng y là phu lang của hắn, bởi vì y thật sự phụ thuộc vào hắn.
Nhưng Vân Tiểu Yêu lại cảm thấy quan hệ giữa mình và Trần Vọng rất đơn giản, Trần Vọng là ân nhân cứu mạng của mình, y sẵn sàng làm mọi việc trong khả năng cho hắn. Thế nhưng bản thân lại yếu đuối, lỡ như có chuyện gì làm hắn không vui, hắn bỏ rơi y và nương, thì y cũng chẳng còn nơi nào để quay về.
Trần Vọng là người tốt, đó là vì hắn có phẩm chất cao đẹp, nhưng không thể dùng điều đó để trói buộc hắn. Cho nên khi Trần Vọng nói có thể thu hồi, y mới hoảng loạn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT