Nhà họ Lý là căn nhà đất, cửa sổ gỗ, mái lợp ngói xanh đen. Xem ra nhà cũng khá giả. Thợ săn vốn thường khá hơn người khác.
Mấy người được Lão Lý mời vào khách đường, nhờ ánh nến leo lét, lúc này Vân Tiểu Yêu mới nhìn rõ mặt ông. Da ngăm, nét mặt chất phác, trông là người trung hậu thành thật.
Lão Lý mời mấy người ngồi xuống, lại rót nước: “Đi đường mệt rồi nhỉ, uống ngụm nước giải khát đi.”
Ông nhiệt tình như vậy, cũng khiến mấy người bớt đi phần gò bó.
Trần Vọng là nam tử duy nhất trong đám người, đương nhiên là người quyết định: “Đêm khuya quấy rầy thật không nên, chỉ là đường xa núi cao, chẳng đặng đừng, mong được tá túc một đêm, nếu có chỗ mạo phạm, xin được lượng thứ.”
Lão Lý là bạn cũ của phu xe, mà Tân Hương lại gần Thanh Hà huyện, nên ông cũng hiểu tình hình bên đó: “Các vị cũng là vì bất đắc dĩ, nếu có thể chọn, ai lại muốn rời quê hương, cứ ở lại đi, lát nữa chuẩn bị cơm nước cho mọi người.” Ông còn bảo phu xe ngồi xuống, “Đã lâu không gặp, tối nay phải uống một bữa ra trò.”
Phu xe cười ha hả: “Ta còn sợ ngươi sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play