Đợi đến khi Vân Tiểu Yêu bớt tê chân, hai người mới quay về. Về tới căn nhà tranh, cơm tối đã nấu xong, là một bát mì trứng trong canh loãng. Mì tự nhào, dai và có độ đàn hồi, dù chỉ là canh trong cũng có vị ngon riêng.
Ăn mấy hôm toàn cháo với màn thầu khiến Vân Tiểu Yêu thèm ăn, giờ được đổi món nên ăn ngon lành. Y húp mì sì sụp, ăn rất hăng.
Hà Ngọc Liên và Trần Vọng trò chuyện trên bàn ăn về chuyện rời đi: “Khi nào chúng ta đi?”
“Mai xuất phát.”
Lần này Hà Ngọc Liên không nói hắn gấp gáp, dù sao khế đất cũng lấy lại rồi, Trần Thiên Phúc cũng đã xin lỗi, trong người còn có năm lượng bạc, giờ Trần Vọng có nói đi ngay tối nay bà cũng đồng ý: “Trân tỷ và Tiểu Yêu đi cùng ta chứ?”
Phương Thúy Trân gật đầu: “Mai đi cùng luôn. Hai người định đi đâu?”
“Về phía nam.” Trần Vọng liếc mắt nhìn Vân Tiểu Yêu đang chuyên tâm ăn mì đối diện, “Ta có đề nghị này, chắc hai người cũng chưa thể tìm được Phú Sinh tỷ ngay, hay là đi cùng chúng ta, đợi yên ổn rồi lại tính tiếp chuyện tìm người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play