Triệu Vân Xuyên cảm thấy mệt mỏi, hắn cứ ngỡ một hai người đưa nữ nhân cho hắn đã là phiền toái, nào ngờ, từng người một đều muốn đưa nữ nhân đến bên cạnh hắn.
May mắn, sau khi yến tiệc kết thúc, hắn đã có thể quay về phủ. Vừa về tới nhà, hắn đã ngửi được mùi hương quen thuộc, thế nhưng, khi còn chưa kịp cảm thấy an tâm, Phương Hòe đã hướng về phía hắn, ánh mắt nhàn nhạt mà liếc nhìn hắn một cái rồi lại cúi xuống, tiếp tục đọc quyển sách trên tay.
Hành động tùy ý này của cậu làm tim Triệu Vân Xuyên "thịch" một tiếng, thầm kêu không hay.
Hắn theo bản năng hít một hơi thật sâu, liền ngửi thấy mùi phấn son khó mà bỏ qua trên người mình. Hắn lúc này mới nhớ ra nơi yến tiệc được tổ chức chính là thanh lâu.
Tim hắn đập dồn dập, vội vàng đi đến bên cạnh Phương Hòe, cẩn thận quỳ xuống, nhẹ giọng gọi: “Hòe ca nhi, ta đã trở về.”
Cậu khẽ hừ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, giọng nói mang theo vài phần oán trách: “Ngươi còn biết đường về sao, nhìn xem một thân phấn son này của ngươi, sợ là đã rơi vào chốn ôn nhu, vui quên trời đất rồi đi?”
Lời nói tuy mang ý trách móc, nhưng ánh mắt tràn đầy tin tưởng của cậu thì không thể giấu đi được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT