Tư Mã Trì Phong chống nạnh, tiến lên một bước, hung tợn nhìn chằm chằm Thuận Ý, lớn tiếng chất vấn: “Có phải ngươi đã tố giác ta với cha ta không? Bằng không làm sao ông ấy lại biết rõ ràng như vậy!”
Thuận Ý sợ hãi run rẩy cả người, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất, ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy ủy khuất, hốc mắt đỏ hoe, vội vàng nói: “Thế tử, tiểu nhân thật sự không có mà! Tiểu nhân trung thành với ngài, sao có thể làm ra chuyện này. Chuyện ngài đi sòng bạc hay nhà thổ, tiểu nhân đều giữ kín như bưng, nửa lời cũng không để lộ ra ngoài.”
Tư Mã Trì Phong cau mày, đi đi lại lại quanh Thuận Ý, ánh mắt vẫn luôn dán chặt vào hắn, ý đồ tìm ra một chút dấu vết nói dối trên biểu cảm của Thuận Ý.
Thuận Ý bị hắn nhìn đến rợn cả da đầu, mồ hôi trên trán rơi xuống như hạt đậu, trong lòng thầm than khổ: “Trời ơi, xin ngàn vạn lần đừng để thế tử hiểu lầm ta, ta thật sự bị oan mà.”
“Thế tử gia, tiểu nhân thật sự không có! Xin ngài hãy tin tưởng tiểu nhân!”
Tư Mã Trì Phong khoanh tay đứng, vẻ mặt lạnh lùng, mày nhăn tít, trong mắt tràn đầy hoài nghi và khó chịu. Hắn từng bước một chậm rãi tiến lại gần Thuận Ý, từ trên cao nhìn xuống, chất vấn: “Vậy cha ta làm sao mà biết được? Tin tức truyền đến nhanh như vậy, trừ ngươi ra, còn có thể là ai?”
Thuận Ý vội vàng biện bạch: “Tiểu nhân cũng không hiểu ra sao, Thế tử gia. Nhưng tiểu nhân xin thề với trời, tuyệt đối chưa hề mật báo với tướng quân. Nếu tiểu nhân có nửa lời dối trá, xin cho tiểu nhân bị trời đánh, chết không toàn thây, đoạn tử tuyệt tôn, cả đời này đều sống trong đau khổ dày vò, sau khi chết cũng không được siêu thoát!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play