Triệu Vân Xuyên vừa dọn dẹp các công cụ gia cố cửa sổ, vừa quay đầu cười hỏi Phương Hòe: “Hay là buổi tối chúng ta ăn bánh canh nhé? Vừa đơn giản lại nóng hổi, nấu nhanh, có thể lấp đầy bụng ngay.”
Cậu Phương Hòe không chút do dự gật đầu: “Được! Ăn bánh canh đi.”
Bánh canh làm rất nhanh, chỉ một lát đã xong.
Hai người vào bếp, Triệu Vân Xuyên lấy bột mì trắng tinh từ tủ bát ra chuẩn bị.
Cậu nhìn bột mì trắng mịn, lòng chẳng hề gợn sóng. Giờ đây, cuộc sống của cậu đã thay đổi một trời một vực, mỗi bữa ăn không phải bột mì trắng thì cũng là gạo. Sống lâu trong cảnh này, cậu nhìn thấy bột mì cũng không còn kinh ngạc hay mừng rỡ như trước.
Thỉnh thoảng, họ cũng ăn màn thầu từ ngũ cốc thô. Không phải vì không đủ khả năng ăn bột mì trắng, mà là Triệu Vân Xuyên thật lòng thích vị của ngũ cốc thô, hắn còn hay nhắc đi nhắc lại rằng ăn ngũ cốc thô tốt cho cơ thể, có lợi cho tiêu hóa. Vì thế, Phương Hòe cũng dần quen với việc ăn ngũ cốc thô. Cách vài bữa, họ lại hấp mấy cái màn thầu thô, ăn cùng với các món xào nấu bình thường, thấy ngon miệng vô cùng.
Chẳng mấy chốc, cả bếp đã ngập tràn mùi thơm của bánh canh. Triệu Vân Xuyên múc ra hai bát bánh canh nóng hổi, trứng vàng óng ánh, hành xanh biếc điểm xuyết nhìn rất đẹp mắt. Hai người ngồi vào bàn, bưng bát lên húp từng ngụm lớn. Sự mệt mỏi của một ngày làm việc dần tan biến trong bầu không khí ấm áp này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play