Mọi người thấy dáng vẻ đó của Dương viên ngoại thì người thì cười trộm, kẻ lại lắc đầu thở dài.
Triệu Vân Xuyên lạnh lùng liếc hắn một cái, không nói gì thêm. Hắn xoay người nhẹ nhàng nắm lấy tay Hòe ca nhi, như thể trấn an mà chẳng cần lời nào.
Sắc mặt Phương Hòe lúc này mới hòa hoãn đôi chút, cậu nắm lại tay Triệu Vân Xuyên. Giữa hai người họ có sự ăn ý và thâm tình chẳng cần diễn tả cũng hiểu.
Chu viên ngoại thấy không khí có phần gượng gạo thì vội vàng ra hòa giải: “Ha ha, Dương viên ngoại đây là người vô tâm, cứ đùa giỡn quá trớn. Hôm nay là ngày đại hỷ của Phương gia, ta cũng không thể phá hỏng niềm vui được. Đến đến đến, mọi người uống rượu ăn thịt, cùng chung vui nào!”
Nói rồi, ông ta kéo Dương viên ngoại đi về phía bàn tiệc.
Hắn nhìn dáng vẻ giận dỗi của Phương Hòe, trong lòng đầy sự bất lực và xót xa. Hắn hơi nghiêng người, ghé miệng sát bên tai cậu, dùng giọng nhỏ đến mức chỉ hai người nghe thấy, thì thầm: “Hòe ca nhi, vị trí của ngươi trong lòng ta trước giờ chưa từng có ai có thể thay thế được, người ta thích từ đầu đến cuối chỉ có một mình ngươi thôi. Chuyện lần này hoàn toàn là do bọn họ làm càn, ngươi không thể vì những chuyện hoang đường mà họ làm mà giận lây sang ta được. Ta thật sự trong sạch, chẳng làm gì cả, hoàn toàn vô tội.”
Phương Hòe nghe hắn nói xong, lửa giận trong lòng vẫn chưa nguôi. Cậu đột ngột vung đầu, hất mạnh bàn tay Triệu Vân Xuyên đang duỗi tới để kéo mình. Trong mắt cậu như muốn phun ra lửa, cậu lớn tiếng nói: “Ngươi vô tội ở chỗ nào? Bọn họ đưa những người đó tới, chẳng lẽ không phải vì ngươi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play