"Ta chiêu! Ta khai hết!" Tên phạm nhân gào lên, giọng nói vì quá đau đớn mà khàn khàn rách nát, dường như là sự giãy giụa cuối cùng của một người gần chết.
Đôi tay vốn bị nắm chặt vô lực buông thõng xuống, máu tươi trên đầu ngón tay theo xiên tre nhỏ xuống, tạo thành một vũng máu chói mắt trên phiến đá xanh. Cả người hắn mất sức mà ngã liệt trên đất, thở hổn hển.
Vị quan kia hơi giơ tay, ra hiệu cho nha dịch tạm dừng động tác, sau đó chậm rãi tiến lên, từ trên cao nhìn xuống liếc phạm nhân, hừ lạnh một tiếng: “Sớm thức thời như vậy, hà cớ phải chịu khổ da thịt, nói đi, nếu có điều giấu giếm, hừ, xiên tre hầu hạ không chỉ có một vòng này.”
Phạm nhân co rúm người lại, run rẩy đưa bàn tay đầy máu lên, lau một vệt mồ hôi lạnh và nước mắt trên mặt, hốc mắt đỏ hoe, lắp bắp mở miệng: “Chuyện này... Chuyện này đều là Lý Mãnh cầm đầu, chúng tiểu nhân chỉ là phụng mệnh làm việc. Bắt chúng ta lợi dụng đêm khuya, đốt nhà Triệu gia!”
"Phóng hỏa?" Triệu Vân Xuyên vốn đang khoanh tay xem diễn, vẻ thản nhiên trong nháy mắt biến mất, thần sắc lạnh lùng, tiến lên một bước truy vấn: “Vì sao phóng hỏa? Đằng sau còn có ai chủ mưu?”
Lời nói vừa dứt, hắn mắt sáng như đuốc, tựa muốn nhìn thấu phạm nhân.
Phạm nhân run rẩy càng thêm kịch liệt, hàm run lên: “Nguyên do cụ thể tiểu nhân thật không rõ lắm, chỉ biết sau khi thành công, tiền thưởng rất hậu hĩnh. Lý Mãnh liên hệ một mình với bên đó, tiểu nhân thân phận thấp kém, chỉ là nghe lệnh làm việc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT