Triệu Vân Xuyên bị không khí náo nhiệt này làm cho tò mò như cỏ dại mọc dại, hắn kéo ống tay áo Phương Hòe, nhỏ giọng hỏi: “Hòe ca nhi, ngươi đoán là cái gì?”
“Không biết.” Phương Hòe bực bội trả lời, cậu đâu phải thần tiên, làm sao đoán được.
Hiện tại cậu chỉ thấy vô ngữ với những người này, có thời gian úp úp mở mở này, thà công bố đáp án luôn còn hơn.
Người trên đài vẫn không nhanh không chậm, trên mặt treo nụ cười ranh mãnh, tiếp tục rao: “Các vị công tử đoán xem là cái gì? Đây là một món đồ quý hiếm khó gặp đó.”
“Là gì thế? Ngươi nói thẳng đi, đừng ở đây câu dẫn ham muốn của người khác nữa.” Một vị công tử tính nóng như lửa nhịn không được cao giọng hô, cau mày, đầy mặt không kiên nhẫn.
“Đúng vậy, nói nhanh đi!” Những người khác cũng nhao nhao phụ họa, cả hội trường ồn ào không ngớt, mọi người đều bị vật phẩm chưa biết kia trêu chọc đến nóng ruột.
Kẻ có tiền phần lớn tính tình không tốt, quản sự cũng sợ chọc giận những người này, không dám úp úp mở mở nữa, vỗ vỗ tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play