Tiểu nhị mở to mắt, ánh mắt dán chặt vào bàn đầy ắp thức ăn, miệng lẩm bẩm: “Phu lang tú tài, hai người thật sự ăn hết được nhiều như vậy sao?”
Bàn thức ăn rực rỡ muôn màu, phong phú đến mức có thể sánh với một bàn tiệc hỉ yến.
Chủ quán đứng một bên, vẻ mặt đầy ai oán, trong lòng thầm kêu khổ. Giờ phút này, hắn chỉ cảm thấy mình đã bị lừa quá thảm, trước đó họ cứ than vãn không có nhiều bạc, vậy mà kết quả thì sao? Không nhiều bạc mà có thể ăn uống tốt như vậy?!
Lòng người hiểm ác, quả đúng là lòng người hiểm ác!
Phương Hòe từ trước đến nay không phải là người keo kiệt. cậu nhẹ nhàng gắp một ít từ mỗi món ăn, cho vào một chiếc bát sạch, rồi từ tốn nói: “Nếu hai người không chê, thì ăn một chút đi?”
Tiểu nhị nghe vậy, mắt sáng rực, vội vàng đưa hai tay ra nhận lấy chiếc bát, trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ, vội vã nói: “Không chê, không chê, ăn thịt ai mà lại chê chứ?”
Đây chính là món ngon hiếm có đấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play