Triệu Vân Xuyên chẳng hiểu ý của Phương Hòe, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Triệu Vân Xuyên giải thích: “Trước kia ngươi mắt mù, vậy mà coi trọng Trần Húc, may mà sau này gặp ta, tuệ nhãn thức châu, lại coi trọng ta.”
Sau đó, hắn bắt đầu khoe khoang, lời khen ngợi tuôn ra không ngừng như bụng bầu, khiến Phương Hòe ngớ người. Cuối cùng, hắn tổng kết: “Thấy chưa, có phải là ánh mắt ta tốt lên rồi không?”
Phương Hòe cạn lời: “Làm gì có ai tự khen mình như vậy?”
Cái đuôi của hắn ta gần như vểnh đến trời, hắn vô cùng tự hào nói: “Ta đâu có khen sai, ta thật sự rất tốt mà.”
“Vậy ngươi cũng phải khiêm tốn chút chứ?”
“Ở ngoài khiêm tốn chút thì thôi, nhưng ngươi là nam nhân của ta mà, chúng ta là người một nhà, trước mặt người nhà cũng phải khiêm tốn như vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play