Hắn và Triệu Vân Xuyên đều sẽ tham gia kỳ thi huyện vào năm sau. Nói một câu không hay lắm thì hai người họ kỳ thật thuộc về mối quan hệ cạnh tranh. Không ai sẵn lòng giúp đỡ đối thủ cạnh tranh của mình, cũng không ai hy vọng nhìn thấy đối thủ cạnh tranh mạnh hơn mình.
Đối thủ cạnh tranh càng mạnh, khả năng chiến thắng càng nhỏ.
Triệu Vân Xuyên lại không phải kẻ ngốc, đạo lý đơn giản như vậy, hắn sao lại không hiểu?
Nghĩ đến đây, Lâm Học Vân liền xụ mặt, hắn cảm thấy Đoạn Ôn Thư không thể đồng ý, hắn cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị từ chối, không ngờ Đoạn Ôn Thư lại gật đầu.
“Được, nhưng ta phải trông chừng ngươi chép.”
Lâm Học Vân cả người đều chấn động, hắn không thể tin được mà nhìn Đoạn Ôn Thư: “Cái gì? Ngươi nói cái gì?”
Đoạn Ôn Thư cho rằng hắn không hài lòng việc mình trông chừng, có chút khó chịu: “Dù sao nếu ngươi muốn mượn thì ta phải trông chừng ngươi, nhỡ ngươi không cẩn thận làm bẩn sổ ghi chép thì sao? Ta còn phải trả lại mà, nếu ngươi không chấp nhận được thì… đừng mượn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play