Vương chưởng quầy một ngụm tiếp một ngụm, hận không thể ăn ngấu nghiến mới hả dạ. So với hắn, Đoạn Ôn Thư ăn uống văn nhã hơn nhiều, nhưng cũng rất nhanh, đũa không hề ngừng nghỉ.
Nhìn động tác của Vương chưởng quầy, Đoạn Ôn Thư nhẹ nhàng ho khan một tiếng.
Đến nhà người khác làm khách mà ăn uống như vậy, có hơi mất mặt quá rồi không?
Vương chưởng quầy chìm đắm trong mỹ thực không thể tự kiềm chế, hắn không nghe thấy tiếng Đoạn Ôn Thư ho khan. Đoạn Ôn Thư không còn cách nào, chỉ đành tiếp tục ho khan một tiếng nặng nề.
Lần này, Vương chưởng quầy cuối cùng cũng có chút phản ứng.
“Thiếu chủ nhân, cổ họng người có chỗ nào không thoải mái sao, hay là… người bị cảm lạnh sinh bệnh, khó mà làm được, chúng ta phải nhanh chóng đến y quán.”
Nhưng hắn còn chưa ăn no, cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: “Chờ ăn no rồi hãy đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play