Trần thị không biết số bạc trong tay nàng là tiền con trai nàng bán mình đổi lấy, còn vô cùng kiêu ngạo, hừ hừ hai tiếng, cao ngạo nói: “Ta nói cho các ngươi biết, đừng có mắt chó coi người thấp, nhà chúng ta không phải không có tiền, mà là giữ mình kín đáo, không giống một số người, mới kiếm được mấy đồng tiền lẻ đã hận không thể cho tất cả mọi người biết.”
“Nói có lý nha.”
Nhưng cũng có người, ánh mắt so sánh với xung quanh: “Có cái lý gì mà lý, ngươi vừa nãy không nghe thấy sao, nàng ta mắng ngươi là chó.”
"Hả?" Người kia vẻ mặt ngốc nghếch: “Nàng ta mắng ta là chó lúc nào?”
“Mắt chó coi người thấp, không mắng ngươi là chó, chẳng lẽ mắng ngươi là heo sao?”
Người kia không nói gì, muốn nói Trần thị thật sự không được lòng người, khoe khoang thì cứ khoe khoang đi, mấu chốt là còn thích dẫm người này nâng người kia.
Thật không có phẩm, thật sự rất không có phẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play