Chỉ chốc lát sau, Điền Hòa lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, lần nữa tỉnh lại đã là chuyện của hai canh giờ sau, lại uống thêm một chén thuốc, cả người hắn tinh thần khá hơn nhiều.
“Hòe ca nhi, cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi, hôm nay ta chắc chắn không sống nổi, thật sự, thật sự rất cảm ơn.”
Phương Hòe chỉ đáp lại một câu: “Không cần cảm tạ, mạng là của chính ngươi, lần sau đừng hành động như vậy nữa.”
Cậu không phải người giỏi ăn nói, cũng không thể nói ra những đạo lý lớn lao gì, chỉ có thể nói những điều rõ ràng nhất. Chỉ nghe lời này, hốc mắt Điền Hòa đỏ hoe, hắn hít một hơi, cố gắng kìm nước mắt trở lại.
Rồi nở một nụ cười tươi: “Hòe ca nhi, từ hôm nay trở đi, ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi, còn nữa... tiền thuốc men ngươi đã chi ra ta sẽ trả lại ngươi.”
Tiền thuốc men tổng cộng tốn gần bốn lượng, mua hắn tốn hai lượng.
Bốn lượng kia là khoản tiền thêm vào, hắn sẽ trả lại, sẽ không chiếm tiện nghi của người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play