Thế nhưng dù có bao nhiêu lời oán giận cũng không thể nói ra, mọi người nén giận nhìn Lạc Dĩ Cực mời Hình Thứ vào phòng họp.
“Lần sau anh có bất kỳ hành động nào thì báo trước cho tôi một tiếng, đừng lần nào đến cục của chúng tôi cũng bắt nạt vài người, cái thí nghiệm đó dù sao cũng là... Thôi, nói chuyện người anh bảo tôi tra đi. Hồ sơ của Diệp Tây Yểu đều ở đây.”
Lạc Dĩ Cực đã không còn kỳ vọng vào khả năng tự kiểm điểm của Hình Thứ nữa. Hình Thứ cả đời này chưa từng nói xin lỗi ai. Không chỉ vì hắn kiêu ngạo, mà quan trọng hơn là hắn thật sự chưa từng làm gì có lỗi với bất kỳ ai. Mọi việc hắn làm, nếu cứng rắn mà nói, đều có lý do của nó.
Giờ phút này, trong phòng họp rộng lớn chỉ có hai người là Lạc Dĩ Cực và Hình Thứ. Lạc Dĩ Cực đưa kẹp hồ sơ cho Hình Thứ. Nghĩ đến bức ảnh Diệp Tây Yểu nằm ngã trên mặt đất, Lạc Dĩ Cực thử hỏi, “Anh không phải đã đánh ngất cậu ta rồi sao, sao không trực tiếp tiêu diệt cậu ta đi?”
Hình Thứ tùy tiện đáp: “Lục Ma Trận đang phản phệ.”
Vài chữ đơn giản đó khiến Lạc Dĩ Cực tái mặt ngay tại chỗ, mí mắt giật giật kinh hoàng, theo bản năng đưa tay nắm lấy bàn tay Hình Thứ. Hình Thứ cũng không từ chối, để anh tháo găng tay ra rồi tỉ mỉ quan sát.
Nhưng Lạc Dĩ Cực nhíu mày nhìn lòng bàn tay hắn nửa ngày, từ cánh tay đến vai Hình Thứ, không nhìn ra vấn đề. Anh lại ngẩng đầu chăm chú nhìn mặt Hình Thứ, từ mắt, mũi, miệng, cổ một đường xem xuống dưới…
"Được rồi đó." Hình Thứ rụt tay về, ghét bỏ nói, “Đừng nhìn tôi thâm tình thế.”
Lạc Dĩ Cực biết hắn đang đùa, nhưng lại không cười nổi: “...Anh xác định là phản phệ sao? Sao nhìn có vẻ nó rất ổn định, hơn nữa trên người anh cũng không có bất kỳ dấu hiệu ma khí xâm nhập nào.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT