Sài Đào cau mày nói: “Tôi không nghĩ vậy.”
Shearman lạnh lùng nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nói gì đó bằng tiếng Đức, chỉ nghe Marcia phiên dịch nói: “Ông Sài, tôi không cần phải chấp nhận sự nghi ngờ của ông.”
Không khí trong phòng đánh giá lập tức ngưng trệ vài phần, sắc mặt Sài Đào cũng càng thêm u ám trước những lời nói thẳng thừng không chút nể nang của Shearman.
Sài Đào mặt dài như đưa đám, một bên lại cười nói: “Tiếng Trung của viện trưởng Shearman lúc tốt lúc dở nhỉ.”
Rõ ràng vừa rồi còn nói rất lưu loát, sao vừa đến lúc cần đối thoại với mình thì cố tình lại muốn đổi sang tiếng Đức.
Sài Đào cảm thấy mình bị mất mặt trầm trọng, biểu cảm thản nhiên suýt nữa khó duy trì.
Xung quanh ngồi nhiều đồng nghiệp là trí thức, Sài Đào nhiều nhất chỉ có thể gian lận trong bóng tối, cũng không thể nào ngớ ngẩn đến mức để lộ nhược điểm cho người ta, bởi vậy hắn treo nụ cười lại giơ tay lật xem tài liệu của thí sinh đầu tiên của đội điêu khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT