Đèn trường bắn sáng lên, tiếng tên vun vút vang vọng từ xa. Quan Đồng nhìn màn hình báo điểm bên cạnh “Oa” một tiếng, “Hoắc ca mười điểm tuyệt đối!”
Vưu Miên khẽ nhíu mày nhìn Hoắc Diễn Chi đứng bên thùng tên, chỉ thấy khí thế đối phương bùng nổ, vẻ hoang dã tràn ngập, cánh tay cơ bắp hơi gồ lên. Bùi Hoài Tễ đứng yên tại chỗ, vẻ mặt điềm tĩnh.
Hoắc Diễn Chi vừa kết thúc, Vân Quan Thanh liền tiến lên, tư thế giương cung cũng rất dứt khoát, chỉ là khoảnh khắc mũi tên bay ra, không có lực độ như Hoắc Diễn Chi vừa rồi, cuối cùng mười phát chỉ đạt được 63 điểm. Vân Quan Thanh nheo mắt “tê” một tiếng, khóe miệng cong lên thể hiện tâm trạng không mấy vui vẻ.
Hoắc Diễn Chi cúi đầu ngồi trên ghế dài trường bắn, thấy Vân Quan Thanh đi tới thì ngẩng đầu nhìn một cái. Vân Quan Thanh lắc lắc cổ tay, khi những người khác đều không chú ý bên này thì lạnh mặt nói: “Bạch Lâm không có ở đây, cậu tranh mạnh như vậy có ý nghĩa gì chứ?”
Hoắc Diễn Chi rũ mi cười cười, khi hạ thấp mày, vẻ hoang dã liền toát ra. “Tôi đang cố gắng hết sức.” Hoắc Diễn Chi thừa nhận, ánh mắt hắn lướt qua Vân Quan Thanh trước mặt, hướng về phía Vưu Miên đang đứng dựa tường bên kia: “Bởi vì tôi muốn biết một số chuyện.”
Vân Quan Thanh ném tay đang đau nhức nhướng mày: “Chuyện gì?” Vân Quan Thanh không cần nghĩ cũng biết là về Vưu Miên. Hoắc Diễn Chi quả nhiên nói: “Có lẽ là một số chuyện tôi đã hiểu lầm.”
Vân Quan Thanh trợn trắng mắt, nhìn con số 63 trên màn hình, tâm trạng không tốt mà “sách” một tiếng. Phía sau truyền đến tiếng Quan Đồng: “Yến ca mười phát 41 điểm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT