Vưu Miên không thấy rõ vẻ mặt Bùi Hoài Tễ phía trước, cậu chỉ có thể mơ hồ phân biệt bằng thính giác. Bởi vậy cậu không biết Bùi Hoài Tễ đang cúi đầu dùng ánh mắt thế nào quan sát nhất cử nhất động của mình. Trong đêm tối, biểu cảm của Vưu Miên mang chút mờ mịt và trống rỗng mà buổi sáng không có.
Bùi Hoài Tễ tò mò đánh giá đôi mắt Vưu Miên, tiện thể mặc kệ ánh mắt tùy ý này dừng lại trên người nam sinh. Vưu Miên trong lòng khẽ hít một hơi, thầm nghĩ quả là một sự tồn tại kiêu ngạo dù không nhìn thấy cũng có thể cảm nhận được sự uy hiếp.
Vưu Miên chậm rãi giơ tay, cậu không muốn lộ ra quá nhiều sự bất định trước mặt Bùi Hoài Tễ, chỉ khẽ chớp ba lần lông mi, cậu đã nắm chuẩn xác cánh tay rắn chắc mà Bùi Hoài Tễ đưa ra. Cánh tay người đàn ông nóng bỏng khô ráo, mang theo chút hơi thở gió biển.
Mà ánh mắt Bùi Hoài Tễ vẫn như cũ khóa chặt trên người cậu, không hề thu liễm.
“Tổng giám đốc Bùi.” Vưu Miên khẽ nắm chặt cánh tay Bùi Hoài Tễ, thần sắc điềm nhiên nhướng mày. “Tôi dù sao cũng không phải người mù, biết anh vẫn luôn nhìn tôi.”
Bùi Hoài Tễ mím chặt môi, cuối cùng cũng dời tầm mắt đi.
“Mắt cá sống ở biển sâu đều không tốt lắm, có thể hiểu được, nhưng trí nhớ của cá chỉ có bảy giây, còn trí nhớ của cậu lại khác thường nhân.” Bùi Hoài Tễ đột nhiên nói bằng một giọng nghiêm túc như đang thảo luận phương án.
Vưu Miên đi theo bên cạnh Bùi Hoài Tễ vững vàng, nghe vậy nhíu mày khó hiểu nói: “Cá?”
Bùi Hoài Tễ tức khắc trầm mặc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play