Tiêu gia có truyền thống riêng – dù bận rộn mấy, cũng phải tự tay làm sủi cảo cho lễ cưới. Bột nhào sẵn, rau thịt đều là đồ tươi mới.  Bà Tiêu vừa nặn vừa ngẫm nghĩ – lát nữa phải dặn Tiểu Tô nhớ nói “sinh” đấy nhé, cho hên!
Trong sân, Tô Nhược Bạch cùng bà nội đang xếp lại đồ đạc. Chu Tĩnh thì dẫn chị dâu hai  vào nhà, chuẩn bị trang điểm cho cô dâu. Dưới quê không thuê thợ trang điểm, mấy việc này đều nhờ người thân quen trong nhà giúp. Chị dâu hai của Tiêu Dật Sâm là người gọn gàng, lại khéo tay, chỉ cần một lát là đã búi tóc xong cho Tô Nhược Bạch, rồi cài khăn voan lên.
Chiếc váy cưới cô mặc không phải loại xòe rộng như bây giờ, mà là kiểu liền áo màu trắng ngà, có điểm thắt nơ hồng ở eo, trông vừa trang nhã lại không kém phần trang trọng. Là váy cưới kiểu Thượng Hải, kiểu dáng thời thượng nhất nhì thời ấy. Chiếc váy này là do mẹ Tô – bà Từ Huệ – đích thân chuẩn bị, đặt may tận trên tỉnh, gửi về bằng bưu điện, dặn đi dặn lại phải mặc trong ngày cưới.
Còn chiếc khăn voan là do  bà Tiêu  chuẩn bị. Mấy hôm trước bà còn dậy sớm xếp hàng ở cửa hàng mậu dịch cả buổi mới đổi được bằng tem vải. Khăn trắng thêu hoa hồng đỏ, đơn giản thôi nhưng mềm mại, thanh nhã. Lúc phủ lên đầu Tô Nhược Bạch, khiến cả khuôn mặt cô như bừng sáng – trong trẻo, dịu dàng, lại phảng phất nét e thẹn rất riêng của người con gái sắp về nhà chồng.
“Chà… Đẹp quá đi mất!” – Chị dâu hai vừa ngắm vừa xuýt xoa. “Tiểu Tô à, chú ba nhà chị đúng là có phúc. Nhìn em kìa, vừa hiền lành vừa khéo léo, lại còn xinh xắn thế này, sau này kiểu gì nhà chồng cũng yêu quý!”
Tô Nhược Bạch nghe thế thì đỏ mặt, cười ngại ngùng:
“Chị dâu, chị cứ trêu em thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play