Sau khi gặp lại Vương Ngũ, Tiêu Dật Sâm rốt cuộc cũng biết tên ngốc đó là ai.Lửa giận lập tức bốc lên tận óc, suýt nữa thì ra tay đánh người.
Tô Nhược Bạch vẫn như cũ, nhẹ nhàng giơ tay cản lại, tiện thể lôi kéo Tiêu Dật Sâm đang đầy phẫn nộ rời đi.Họ còn việc quan trọng hơn phải làm — đi chụp ảnh cưới.Dù sao kết hôn cũng phải có ảnh kỷ niệm chứ!
Chụp ảnh bây giờ đều là quốc doanh quản lý. Quán chụp ảnh của công xã là ba gian nhà ngói sạch sẽ. Phòng giữa mở cửa lớn, cánh cửa bằng gỗ, nửa trên khảm mấy tấm kính pha lê, bên ngoài quét sơn đỏ, đề dòng chữ:“Hồng Kỳ Công Xã - Phòng Chụp Ảnh”.
Bên trong bài trí đơn giản đến hết mức.Một tấm rèm vải đỏ treo trên tường. Khách chụp đứng trước màn là xong.
Tư thế chụp ảnh thì nghèo nàn y như bữa ăn chia tem. Hoặc đứng cạnh nhau.Hoặc cùng ngồi ghế.Hoặc một người ngồi, một người đứng.
Tuyệt đối không được ấp ấp ôm ôm.Phong trào đạo đức xã hội chủ nghĩa đang rầm rộ, không ai dám làm càn.
Trên tường treo vài tấm ảnh mẫu, khung gỗ sơn đỏ, bên ngoài phủ kính ngăn bụi, treo nghiêng tạo cảm giác… rất hợp lý.Tô Nhược Bạch nhìn sơ sơ: cũng tạm, nhưng ảnh thì bé tẹo, đen trắng xám xịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT