Xong xuôi mọi chuyện, Tô Nhược Bạch lại ho khan một tiếng.Thở dài — biết sao được, thời buổi này không thể muốn đánh là đánh, muốn giết là giết như thời mạt thế nữa.
Cô theo dòng người đi đến địa điểm tập trung.Chỗ đó đã đông nghịt, chen lấn từng bước mới nhích lên được.Tiếng cãi nhau, bàn tán rôm rả, ồn ào không chịu nổi.
Tô Nhược Bạch lại thở dài một hơi.Nếu mà đây là thời mạt thế…
“Người ta chưa chết, ai nói là chết rồi?”
“Thật không? Không phải nói là toàn thân không cử động được sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT