Ông Tiêu ngồi dựa đầu giường, tay phe phẩy cái quạt nan. Giọng thì bực mà vẫn phải hạ xuống vì ba đứa cháu mới ngủ: “Phân đi! Phân cho dứt điểm! Thằng Cả đúng là cái đồ không biết điều. Bao nhiêu năm nay, tiền thằng Ba gửi về đều là tao lấy mà vá vào cái hố nhà nó. Vậy mà nó còn chẳng thấy đủ!”
“Một mình nó là lao động chính mà ngày nào cũng lười chảy thây. Còn ba đứa con thì ăn hết phần thiên hạ! Nếu không có thằng Ba không chấp, tháng nào cũng đưa tiền về, thì lấy gì mà nuôi nổi ba cái miệng nhỏ đó chứ?”
Bà Tiêu ngồi một bên, tay vẫn phe phẩy quạt hương bồ đuổi muỗi cho cháu, nói thêm:
“Phân đi ông à, phân cho rồi. Tôi thấy thương thằng Ba. Nó hiền mà cứ bị thiệt hoài.”
“Còn vợ nó nữa. Hôm nay lần đầu tiên vào rừng mà bắn được cả con gà rừng bằng ná. Nó mang về biếu tôi một con, còn hái được cả rổ nấm. Tôi coi con nhỏ này là người biết sống. Thảo hiền, tháo vát, hiếu thuận…”
“Nhà mà phân ra rồi, cũng đỡ cho thằng Ba phải nai lưng nuôi con nhà thằng Cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT