“Ai chà, con bé này nói năng kiểu gì vậy, bọn ta cũng chỉ có lòng tốt, nghĩ cho cô mà thôi, sao cô có thể nói tụi tôi như thế được chứ!”Vừa được dỗ dành yên ổn một chút, bà Vương lại nổi giận.
Thím Trương vội trấn an bà ta, rồi quay sang Tô Nhược Bạch nhẹ giọng:“Tiểu Tô à, thím hiểu. Người trẻ mà, ai chẳng có chút kiêu ngạo, ai cũng muốn lấy chồng tốt. Nhưng mà, cũng phải biết nhìn nhận thực tế chứ, cô đã xảy ra chuyện như vậy rồi, nhà nào còn muốn cưới cô?
Đúng là cô xinh đẹp, lại từ thành phố lớn về, có học thức, có hiểu biết. Nhưng mà… thím không phải không hiểu lòng cô đâu. Thím chỉ muốn nói thật lòng. Đàn bà con gái, sắc đẹp chỉ giữ được vài năm thôi. Cô nên tranh thủ lúc còn trẻ, tìm một người để gả, sinh con trai, sau này già còn có nơi nương tựa. Chứ nếu đợi tới già, không con không cháu, sống một mình thảm lắm…”Thím Trương ra vẻ thương cảm, thở dài ra chiều đau khổ.
Tô Nhược Bạch chỉ thấy chướng tai. Vừa định tung cước đá bay ra ngoài thì—Tần Thụy Hiển lên tiếng, mặt đầy vẻ chính nghĩa:
“Tô Nhược Bạch, có người chịu cưới là tốt lắm rồi, cô còn bày đặt kén cá chọn canh. Cô đừng làm mất mặt thanh niên trí thức chúng ta từ Hải Thị xuống đây!”
“Tần đại ca, anh đừng nói vậy với Tiểu Bạch mà, cô ấy cũng đâu có muốn như vậy đâu. Trong lòng cô ấy khổ lắm…” – Tô Giai Kỳ nhỏ nhẹ chen vào, cố gắng nói đỡ.
Tần Thụy Hiển càng nghe càng tức:“Nếu không muốn, thì mau gả cho xong chuyện, đừng để người ta bàn tán xôn xao, ảnh hưởng tới danh tiếng của cả nhóm chúng ta từ Hải Thị xuống. Sáng nay tôi đi công xã mua đồ, mấy bà cô ngoài đó ai cũng bàn tán chuyện này. Người ta nói, gái thành phố đúng là lắm chuyện, chuyện nhảy sông cũng dám làm. Còn làm liên lụy người trong nhóm bị nhốt tù nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT