Edit: Leia
Đường Trác là người thông minh, nghe Kha Dữ nói vậy trong lòng đã có dự cảm mơ hồ, nhưng đúng lúc đó Cố Tụ đã lên tiếng nâng cốc chúc mừng, anh ta không kịp hỏi cặn kẽ đành phải cùng mọi người đứng dậy uống hết rượu trong cốc.
Kiểu tiệc rượu làm ăn thế này không có ai là tới để ăn cơm nghiêm túc, vị trí ngồi quyết định vai vế trong bữa tiệc. Tất cả mọi người có mặt đều hiểu rõ người hôm nay bọn họ phải nịnh nọt không phải Cố Tụ, mà là Đường Trác. Cho nên anh ta chỉ vừa ăn được hai ba miếng salad, Mạch An Ngôn liền ồn ào nói: “Hôm nay đạo diễn Đường đến muộn, có phải nên có hành động gì đó không ạ?”
Nhà đầu tư đang có mặt ở đây, ngực Đường Trác thót một cái, đành giơ chai rượu trắng lên, “Trên đường gặp phải kẹt xe ghê gớm quá, là lỗi của tôi, tự phạt ba ly vậy!”
Ba ly Phi Thiên Mao Đài trôi xuống bụng, vị cay từ cuống họng chạy xuống tận lỗ rốn, ngồi xuống rồi mà chưa hết choáng váng. Anh ta nhân cơ hội tiếp tục hỏi Kha Dữ: “Vừa rồi cậu nói thiên tài gì thế? Ai là thiên tài?”
Không khí tiệc còn chưa kịp nóng, bây giờ mà trực tiếp xin lỗi ngay thì cả tụ sẽ về ngưỡng đóng băng mất, cho nên Kha Dữ không nói gì. Cố Tụ nâng ly kính rượu Đường Trác, anh ta là người miền bắc, chỉ kịp nghĩ một câu “Hả ——?” đã lập tức ném vấn đề ra sau đầu, lại nghĩ tiếp, chẳng lẽ chỉ có một mình mình uống thôi à? Cố Tụ là ông chủ lớn, GC là tư bản to, đối phương chịu kính một ly, mình phải đáp lễ hai ly mới phải đạo. Đường Trác không hổ xuất thân biên kịch, kính rượu cũng chuyên nghiệp lưu loát, chớp mắt đã thêm ba ly nữa vào bụng. Lúc mông chạm được mặt ghế, anh ta cảm giác mặt mình cũng hơi nong nóng rồi.
Kha Dữ nhàn nhã rót rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play