Edit: Leia
Sau khi được gần gũi thể xác thực sự, buổi tối hai người ôm nhau đi ngủ càng cảm thấy hợp lý và tự tin hơn.
Thương Lục càng ngày càng dễ vào giấc ngủ, Kha Dữ vốn tưởng chiếc giường ở quê hợp với hắn theo cách thần kỳ nào đó. Đến khi được Thương Lục ôm lấy, bên tai nghe tiếng hít thở yên tĩnh ổn định của hắn, phần lưng đau đớn được lồng ngực hắn ủ ấm, anh mới dần mơ hồ nhận ra, hắn ngủ nhanh như thế là vì trong lòng có thêm một người.
Phỏng đoán này không phải không có lý, nhưng càng nghĩ nhiều anh lại càng cảm giác mình quá đề cao bản thân.
Đêm đó là đêm cuối cùng bọn họ ở lại đảo, sáng sớm hôm sau, cơn bão kinh hoàng, trận mưa to tầm tã cùng mọi dấu vết của nước lụt đều biến mất hoàn toàn. Kha Dữ gỡ then cửa để không khí trong lành mát mẻ sau cơn mưa ngoài ngõ nhỏ tràn vào nhà, thổi tung tóc mái. Hai tay anh đỡ khung cửa, híp mắt đón gió, qua một lát mới quay đầu nhìn Thương Lục: “Trời nắng rồi.”
Dưới bầu trời màu xanh lam nhạt, một con chim sẻ vỗ đôi cánh ẩm ướt, hót líu lo bay ngang qua.
Thương Lục đứng ngay sau ngạch cửa vươn tay về phía Kha Dữ: “Lại ôm một chút nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play