Edit: Leia
Thang Dã không chỉ giúp anh lau nước mắt, cởi trói tay mà còn không ngừng hôn anh. Ông ta hôn lên tóc, lên trán, lên chóp mũi và hai má như hôn một con thú cưng đáng yêu. Vòng tay ôm Kha Dữ càng lúc càng siết chặt, nụ hôn không ngừng rơi xuống như mưa, liên tục lặp đi lặp lại: “Đừng khóc, ngoan.”
Không thể nói là không dịu dàng, cũng không thể nói là không thương tiếc.
Kha Dữ chỉ chảy đúng một hàng nước mắt.
Hàng mi đen như lông vũ ướt đẫm, lúc anh dùng đôi mắt đó lẳng lặng nhìn Thang Dã chăm chú, ông ta cảm giác như trái tim cứng rắn của mình được một bàn tay nắm chặt, một cơn run rẩy điên cuồng trào dâng từ đáy lòng sâu thẳm.
Cơ bắp căng chặt của ông ta run rẩy, lời thì thầm nóng bỏng bật khỏi môi: “Cục cưng đừng sợ, tôi sẽ không để em chết, tôi chỉ dọa em thôi, chỉ dọa thôi…”
Thời khắc Kha Dữ cúi đầu, mọi cảm xúc trong mắt như tiêu biến hoàn toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT